Trang

Thứ Hai, 28 tháng 1, 2013

4.3.1965

Sài Gòn, 4/3/1975

Ngô Vũ Dao Ánh

Anh vẫn chưa trở lại Blao. Những ngày nóng bức này anh vẫn còn chần chờ nằm ôm thân xác anh nán lại trong thành phố này. Có lẽ anh đã có thêm thư Ánh ở Blao. Cả thư anh Cường và Tường và Tịnh. Những ngày ở đây không gieo thêm trên đời sống anh một mầm tươi vui nào. Anh đã trôi qua thành phố này như một con nước vô tình, vô tăm, không một nhiệm màu.


Ánh ơi,

Anh đang nản lòng hơn bao giờ cả. Không hiểu nguyên căn. Những khuôn mặt ở phố vẫn nhởn nhơ. Những đời sống vẫn nhịp theo một khuôn sáo cũ. Anh đã bắt thấy một chi tiết nào mà đã dìm đời sống anh vào sa mù thế này. Anh nào hiểu thấu. Má anh đã vào đây tối hôm qua và anh đã cùng má anh vào Thủ Đức thăm Hà tại nhà một sĩ quan rồi ở đó suốt ngày. Chiều nay anh về để thấy trống trải như mọi hôm. Không một vuốt ve, một cứu rỗi, một an tâm nào từ bạn bè, từ người yêu thương. Yêu thương, yêu thương.

Anh đã về đây từ chiều thứ bảy. Có lẽ đến trưa thứ hai đến mới lên lại. Bỏ ròng rã 10 ngày để nằm mỏi mòn ở đây. Anh nhớ Ánh một cách vô vọng.

Đây Ánh, đêm đã có từ bao lâu ngoài kia. Mỗi ngày trùm xuống nặng nề. Ánh đã có gì đổi thay không từ những ngày anh đi. Anh nghe bảo Huế đang lạnh. Ánh chắc lại phải mặc áo ấm có thêu hoa tournesol trước ngực. Anh như còn nghe hơi len ấm áp từ chiếc áo.

Anh vẫn đoán là Ánh buồn như dạo nào. Mùa này e những ngón tay còn lạnh hơn.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét