Trang

Thứ Tư, 23 tháng 1, 2013

5.2.1965

5/2/1965

Ánh,

Anh đã hiểu được Ánh và bây giờ càng cảm thấy không thể để mất Ánh được. Cho anh tạ tội một lần và từ đây Ánh sẽ được xem như một loài chim hồng thần thoại bay trên vùng - ăn - năn - của anh. Tất cả đã đi qua như trong cơn mê sảng.

Anh đã sống bằng một ngày ân hận vô cùng hôm qua mà uống rượu vào cũng chưa đủ để xua đuổi phiền muộn đi. Ánh hãy trở lại để bóng tối quanh anh tan biến. Hãy giúp anh một lần và anh đã nguyện cầu Ánh trở lại suốt một đêm không ngủ.

Anh biết Ánh độ lượng bởi vì Ánh - chim - hồng - thần - thoại của anh chỉ sống bằng cỏ non và mây bồng. Như thế Ánh đã bằng lòng chưa. Hãy cho anh còn nhìn màu lá non ngoài kia còn tươi mát. Anh rất mong Ánh qua nghe Ánh, nghe Ánh.

Anh đã mượn đàn về và dang ngồi chép nhạc cho Ánh. Anh sẽ ngồi hát cho Ánh nghe lại một mùa đã mất đi, mất đi.

Anh xin cám ơn Ánh nghìn lần. Anh chờ ở đây sáng và chiều nghe Ánh.

Hằng - muôn - nghìn - năm - Ánh - hằng - muôn - nghìn - năm. Cho anh còn cho anh còn một lần và muôn đời.

Anh đã trở về vực thẳm cũ và chờ mong.

Trịnh Công Sơn
***

Ánh này,

Từ lâu anh im câm trên một chuyện đã rồi đã qua.

Tâm hồn Ánh bây giờ còn tươi mát như cỏ non, anh không muốn tạo những sương - mù - ám - chướng trên vùng tâm hồn đó.

Bây giờ Ánh hỏi anh: "Một buổi chiều chủ nhật tháng bảy, anh trở về Sài Gòn từ Huế như lời hẹn của Diễm. Chiều chủ nhật thì xám. Phố thì thênh thang. Trên đó đã tình cơ cho anh đứng trước Diễm và Chí. Cuối cùng thì anh quay về âm thầm". Những ngày tháng qua đi từ đó.

Ánh nghĩ thế nào và nghĩ rằng anh phải làm gì hơn.

Trước đó còn rất nhiều chuyện nhưng anh không đủ can đảm để kể cho Ánh nghe. Thôi nghe Ánh. Đã gần bảy tháng rồi anh không còn một tin tức nào về Diễm. Lời phê phán này anh dành cho Ánh.

Bây giờ chỉ còn mình Ánh để anh kể lể. Ánh rồi cũng sẽ đi nhưng anh mong là chưa phải lúc này.

Anh còn muốn giữ lại ở Ánh một thần thoại trên những ngày tháng khô cằn này.

Chỉ có thế thôi.

Anh chờ Ánh đến để hát cho Ánh nghe những bài hát mới. Xin một phép màu xoá tan những hằn thù trong nhau.

Trịnh Công Sơn

0 nhận xét:

Đăng nhận xét