Ánh - thân - yêu - của - anh
Anh ở nhà suốt buổi chiều chờ Ánh. Mọi người đi cả. Rồi anh đi ra con đường bờ sông và kinh ngạc về màu xanh của hàng phượng và của bờ cỏ. Màu xanh thật thân yêu và buồn bã. Bỏ mà đi thật cũng chưa đành.
Có lẽ mai anh cũng chưa đi được. Vé ghi réservé(101) đáng lý mua đi được rồi nhưng mấy ngày qua không có chuyến bay nên bị đọng lại và họ nhường cho những người bị kẹt đi trước.
Như thế chắc là trẽ phần anh rồi. Và cũng vì trễ nên còn được gần Ánh ở đây.
Chiều nay anh thấy nhớ Ánh hơn. Và tự nhiên thấy yêu thương vô ngần.
T'embrasse, chérie
***
Ánh ơi,
Đã qua cả như một cơn mưa anh hứa quên đi và mong Ánh cũng thế, chỉ một phút nào như viên sỏi rơi xuống. Mong sẽ bình an sau đó và những gì đẹp đẽ cũ trở về.
Hãy đến và anh chờ.
Anh buổi chiều có rượu ru ngủ mê man. Cũng chưa có gì.
Hãy quên và Ánh trở về lối mòn cũ anh đón rất bằng an. Hứa thế. Đến.
Trịnh Công Sơn
***
(101) Đã giữ chỗ trước
0 nhận xét:
Đăng nhận xét