Dao Ánh thân yêu,
Sáng nay anh đi Đà Lạt. Chiều hôm qua mang thùng sách lại cho Ánh nhưng Ánh đã về nhà. Độ một tuần anh về lại. Đã đọc thư Ánh và cảm động vô cùng. Nhớ đón nghe đài VOA giới thiệu anh. Khoảng 17/10 đài VOA sẽ có mục phỏng vấn anh như lần trước ở đài Sài Gòn. Đáng lý buổi sáng nay chúng mình phải đi chơi với nhau nhưng buổi sáng ở Thanh Quan(105) không cho đến thăm nên đành chịu.
Anh nhớ Ánh lắm dù đang ở chung trong thành phố này và mỗi ngày vẫn có thể gặp nhau. Thôi chờ anh về lại vậy nhé.
T'embrasse.
Có nhiều chuyện anh định nói riêng với Ánh nhưng chưa có dịp nào. Thôi chờ về hẵng hay. Cho anh ru môi đó và năm ngón tay của bao nhiêu mùa đã qua ở Huế. Thương yêu vô ngần.
Anh đang ở phòng triển lãm và trời mù xám trên cao.
Anh.
***
Ánh,
Buổi sáng anh thức dậy thật sớm và đến Thanh Quan tìm Ánh nhưng cửa phòng khách chưa mở nên phải đi ngay.
Chuyến máy bay hômg qua bị annulé(106) vì bão. Ngồi chờ suốt sáu tiếng trên sân bay một mình thật buồn nản.
Hãy đi chơi thật vui vẻ ngày chủ nhật và nhớ đến anh. Được không?
Anh đang ngồi tại Air VN. Anh đi nghỉ ngơi ít hôm và arranger(107) một vài chuyện lặt vặt. Sẽ về gặp Ánh trong tuần sau. Sao nhớ Ánh lạ lùng thế Ánh.
Đã nghĩ thế nào về Sài Gòn.
Thân yêu,
***
(105) Cư xá Thanh Quan nằm trên dường Hiền Vương (Sài Gòn), nơi Ngô Vũ Dao Ánh ở khi từ Huế vào. Những năm ấy, nhạc sĩ Trịnh Công Sơn có sáng tác bài Thanh Quan ca
(106) Huỷ chuyến bay
(107) Sắp xếp
0 nhận xét:
Đăng nhận xét