Dao Ánh,
Buổi sáng anh dậy muộn con ngựa nâu cũng đã trở về khu vườn trước mặt. Khu vườn của căn nhà mới nằm trên đồi cao mà anh Cường và anh vừa dọn đến mấy hôm.
Trong vườn có nhiều hoa mimosa, phù du, hồng, hướng dương.
Anh vẫn nằm đây chưa về lại Blao. Có lẽ thư Ánh đã lên đó.
Cũng buổi sáng này cơn mưa xuống thật lạnh lẽo. Hai bàn tay suốt ngày lạnh như băng phiến.
Anh Vân ở phòng bên cạnh. Suốt giờ này qua giờ nọ anh ngồi ưu tư và nói lẩm nhẩm.
Thời đại này con người như bỗng rơi mất vùng cố định của mình. Những ưu phiền của mỗi ngày một lớn hơn. Mọi người mất hẳn đam mê với đời sống. Không còn ai đủ can đảm tha thiết vào một công việc gì. Anh cũng thế, muốn vứt bỏ tất cả để trở về nằm xoá mình và chờ quên.
Những ngày nay bọn anh ít ra phố hơn. Mỗi ngày mua một ít bánh mì nằm nhai rồi ngủ cho đến chiều mới ra phố lại để ăn cơm tối. Sống như một vết phiền muộn.
Anh vẫn nhớ Ánh rất nhiều nhưng đôi lúc không biết viết gì. Không lý cứ nói mãi ngày nay qua ngày khác là nhớ Ánh vô cùng thì cũng chỉ làm Ánh ngấy đi mà thôi.
Huế đã bắt đầu mùa mưa chưa Ánh?
Ở đây mỗi lần qua bờ hồ gió thốc vào người đến phải co quắp. Khu vườn bây giờ xanh. Anh thấy khó có được một ngày tìm lại tất cả vẻ tươi mát cũ. Thời gian qua nhanh qua nhanh và phiền muộn sẽ đắp dày trên thân phần như nét cằn cỗi tấp trên một thân cây thêm nâu sẫm.
Chốc nữa anh sẽ ra vườn hái mimosa gửi về cho Ánh.
Con ngựa đã no đang nằm nghỉ trưa bên bụi hồng.
Cường và Tịnh cũng đang ngủ. Cả anh Vân. Cả Sâm. Cả Nam. Mỗi người đang ôm đồm lấy một đời sống riêng nên cho dù có đông người như thế vẫn thấy mình lạc ra ngoài. Tiếng nói của mỗi người như chìm vào khoảng không.
Mai anh về lại Blao để càng thấy muộn mọt hơn. Vẻ muộn mọt của một loài sâu nhỏ sống trong lòng những vỏ cây khô.
Ánh ơi,
Từ dạo rời Huế đến bây giờ anh vẫn chưa làm gì cả. Cứ lông bông từ ngày nọ sang ngày kia.
Ngựa sải lâu cũng mỏi. Anh cũng là kiếp ngựa đó bây giờ chỉ mốn xin một vùng an vui nào để yên nghỉ.
Anh vẫn còn muốn trở lại Huế để sống bình thường. Trong những ngày tháng gần đây anh đã chán chê sự đua chen vào đời sống. Một mai rồi mình cũng sẽ đánh mất tất cả ngay chính cả bản thân mình.
Những tờ thư chúng mình viết cho nhau là những bản chúc thư dành cho ngày sau. Ước mong một ngày nào vinh thăng nhiều hơn cho đời sống thực sự dành riêng cho người như một ân huệ.
Làm sao đánh tan những ưu phiền này. Đời sống đã băng rã mà phiền muộn chưa tan ra. Mưa lại kéo về từng hạt nhỏ.
Anh nhớ Ánh như bao giờ bao giờ còn bao giờ mất.
Thông đang reo dưới đồi. Anh ước mơ một căn nhà có khói um lên trên đỉnh. Trong đó có một hạnh phúc vừa đủ để người này nương vào người kia.
Ánh ơi, Ánh ơi,
Con ngựa đã đứng dậy và bỏ ra vùng đồi phía tay trái. Mưa làm ướt cả bờm trên cổ nó.
Giá phút này có Ánh ở đây để cùng đi uống trà nóng hay cà phê với anh thì thú biết mấy. Những đêm ở đây anh cùng bè bạn đều lạc vào trong tiếng hát và tiếng guitare rất buồn của Joan Baez. Black is the color. I still miss someone. With God on your side. Go away from my window. Babe I am gonna leave you...(85)
Tiếng hát như một tiếng khóc âm thầm réo gọi. Có đêm kia thằng Mỹ rất trẻ nghe xong đứng lên bỏ ra phía cửa nước mắt đầy cả mặt. Mây đang giăng mù đen trên trời. Ánh hãy kể cho anh nghe chuyện Ánh. Những ngày qua đã làm gì đã vui gì đã buồn gì. Những sáng chiều thứ bảy chủ nhật. Avec nous tout les jours sont dimanche(86). Ngày nghỉ cho một tuần. Cho một tháng. Cho một năm.
Ánh ơi,
Lời buồn của đồi núi anh xin Ánh hãy nghe. Những ngày tháng ưu tư Ánh hãy quay về nhìn cho rõ chẳng có gì đáng thiết tha trên vẻ dáng bề ngoài của thành phố gồm bằng những con người sống hời hợt không còn nhớ gì về thân phận mình.
Ơi là nản lòng đời sống đi đi về về ở đây. Nghĩ rằng còn có Ánh nên thỉnh thoảng anh vẫn thấy chớm vui. Anh nhớ Ánh nhớ Ánh vô cùng vô cùng vô cùng.
***
(85) Tên những ca khúc do Joan Baez hát. Sinh năm 1941, Joan Baez là người viết ca khúc, ca sĩ dân ca đồng thời là nhà hoạt động chính trị - xã hội nổi tiếng tại My. Tháng 12/1972, Joan Baez đã đến Hà Nội hát sau đợt ném bom của không quân Mỹ xuống thủ đô Hà Nội
(86) Với chúng ta moi ngày đều là ngày chủ nhật
0 nhận xét:
Đăng nhận xét