Dao Ánh,
Anh vừa về Blao chiều hôm qua để hỏi thư Ánh và cũng vừa trở lên đây trưa nay để sáng mai đưa Tịnh về Huế.
Như thế là hơn một tháng anh không có một chữ nào của Ánh.
Anh đã nghĩ đến điều này đã lâu. Và cũng từ sự vắng tin này anh xin cám ơn những nồng nàn nhỏ nhắn đã qua và cám ơn cả sự lạnh nhạt của bây giờ.
Đời sống đã dựng lên vòng tường hoang vu bội bạc quanh vùng đất sống của anh. Anh chấp nhận.
Trời Đà Lạt, Blao lạnh vô cùng như khoảng lạnh Ánh đã giăng ra giữa Ánh và anh.
Đêm anh vừa từ phố trở về. Mười ngón tay giá băng như từng sợi tuyết nhỏ xuống. Mùa này khoảng rừng nằm giữa Đà Lạt - Blao tràn đầy hoa cassia vàng, bông lau trắng và bông cỏ màu hồng tím. Anh xin tạ từ tất cả vẻ hoang đường đó.
Anh cũng gửi về đây hoa hồng Đà Lạt cho Ánh.
Như thế đó thôi.
Nhớ Ánh đã hay sẽ mất đi cũng như đã một lần có mặt.
Thân yêu!
***
(Pix © votrang)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét