Trang

Thứ Năm, 17 tháng 1, 2013

21.11.1964

Blao, 21/11/1964

Ánh

Những ngày này an tự nhiên cảm thấy buồn hơn cũ.

Buổi sáng anh đi qua những bờ cỏ dại nở đầy hoa tím. Ở xa hơn là hoa mặt trời vàng. Sáng này không có sương, trời chỉ âm u và lạnh hơn thường.

Anh nghĩ đến áo lụa Ánh đi qua bờ cỏ may mắc đầy vào vạt áo rất buồn như mùa Thu.

Sao những buổi chiều khô im này anh thức dậy mà không có thư Ánh để đọc. Ánh có bận gì ở đó lắm không.

Tháng 11 cũng sắp qua rồi. Anh thấy ngày tháng qua hơi nhanh hơn cũ. Có lẽ khi anh về đó để gặp lại Ánh thì trên hình dáng chúng mình đã có rất nhiều biến đổi. Anh sẽ nhìn Ánh lớn hơn, mắt Ánh cũng buồn hơn, dáng đi của Ánh cũng chậm hơn và anh hỏi Ánh bây giờ anh già lắm rồi phải không Ánh.

Hôm nay đã thứ bảy, chiều nay anh biết là sẽ buồn hơn mọi ngày. Cả ngày chủ nhật. Tuần này đáng lẽ anh phải về thăm Hà ở Thủ Đức nhưng lại không đi được. Phải chờ đến tuần sau. Hà viết thư về cho anh bảo là thứ bảy và chủ nhật thấy thân nhân đến thăm đông quá mà Hà mong mãi chẳng thấy ai đến thăm mình nên đành quay về câu lạc bộ ngồi uống nước một mình. Anh muốn về, nhưng thôi, để Hà tập quen với nỗi đơn độc ở đó. Ai cũng phải một lần biết được sự cô thân đó.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét