Trang

Thứ Ba, 29 tháng 1, 2013

28.11.1966

Huế, 28/11/1966

Ma chère Ánh

Đêm trình diễn đã qua một hôm. Mưa như thác và nước dâng cao mà số người đến nghe cũng lên đến gần 600. Những con đường đưa về toà Viện trưởng sinh viên học sinh và quan khác đã che dù, mặc áo mưa lũ lượt kéo đến. Phút nhìn thấy đã làm anh bớt nản đi một phần. Và buổi trình diễn đã thật khả quan và thành công ngoài dự đoán. Anh đã hát hay hơn những lần trước. Nhìn đám người ngoại quốc hát thầm theo, anh đã thấy khích động phần nào. Có một đại uý mắt đỏ hoe lên bày tỏ cảm tình với anh sau anh Lê Văn Hảo ở đại học. Cũng có một số nhỏ đánh bạo đến xin chữ ký anh. Thế rồi cũng xong. Và bây giờ anh phải đáp lễ bằng cách đến ăn ở một vài nơi đã mời ngay đêm đó như Wulf giáo sư người Đức và Jeannie đêm nay, một cô đầm vừa ở Pháp sang dạy đại học ở đây.

Tiếc là không có Ánh ở đây để cùng da dũ chỗ này chỗ nọ với anh trong những ngày giá rét này.

Tất cả vẻ nhộn nhàng đó cũng đã xoá đi và trả anh về với sáng chiều xám ngắt. Anh Ý và anh lại lội mưa suốt giờ ở ngoài đường hay trong những quán cà phê.

Anh đang chờ có máy bay để vào. Mong là sẽ vào cùng với thư này đến Ánh.

Những ngày vắng anh Ánh đã làm những gì ngoài giờ học. Chắc cũng đã bắt đầu có fans rồi phải không. Anh vẫn mong là chẳng có ai đến thăm Ánh ở đó ngoài anh. Điều bất hạnh đó anh nghĩ là không bao giờ có cả.

Sài Gòn bây giờ còn mưa không. Mưa Sài Gòn mưa Huế mưa Hà Nội, mưa nào cũng tẻ ngắt như nhau nếu chúng mình bỗng dưng thành kẻ lạ.

Ánh ơi, anh sẽ viết một loại ca khúc làm kinh cầu nguyện cho những kẻ yêu nhau. Hãy yêu và tìm sự trường cửu ở trong đó.

Nhớ Ánh nhớ Ánh vô cùng vô cùng. Có giận anh không sao im lìm như thế.

T'embrasse

Trịnh Công Sơn 

0 nhận xét:

Đăng nhận xét