Trang

Thứ Hai, 21 tháng 1, 2013

4.12.1964

4/12

Buổi sáng này anh lại đi qua rừng hoa cỏ tím mướt như tơ dưới mặt trời.

Độ này anh như thấy thời gian qua nhanh hơn. Mỗi tuần vùn vụt qua rồi biến mất. Không ai có đủ thì giờ để kiểm điểm, để nhìn lại mình.

Sao hôm nay anh vẫn chưa có tin của Ánh. Có phải Ánh đang bệnh đấy không. Nếu bệnh hãy cố nghỉ ngơi cho khoẻ. Nằm bệnh vùi vã một mình thật không có gì buồn hơn.

Đừng nên giận hờn anh vì những lời nói nhảm bất  chợt. Anh không muốn giấu giếm Ánh điều gì cả nên đôi lúc anh viết một vài ý nghĩ thật thà trong một cơn địa - chấn - tâm - hồn nào đó có thể làm Ánh buồn. Nếu có Ánh cứ lờ đi cho anh. Anh vẫn thường xuyên có những cơn mê sảng dày vò và muốn nói, thèm nói để bày biện mọi sự vật dưới sự trần tục của nó. Ánh đừng phiền anh nếu đã hiểu được anh như thế.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét